text
stringlengths
18
59.5k
the_loai
stringclasses
5 values
thơ bón chữ: anh còn lao đao như con sông đời chảy qua hồn nhỏ em còn vời vợi anh còn âu lo lá hoa dặn dò thời gian chạy trốn mơ hồ vết cọ chập chùng nụ hôn giấc mơ bồn chồn về bên ảo ảnh chẳng còn bận rộn mặt hồ long lanh tiếng thơ hiền lành về trong mưa bão em còn cô quạnh anh còn lao đao
bon_chu
thơ bón chữ: tôi viết bài ca ngợi ca cây lúa cùng người trồng lúa nơi quê hương ta
bon_chu
thơ bón chữ: tiếng gà báo thức là lúc hừng non hai bé mèo con lờm cờm dụi mắt đánh răng rửa mặt bút kẻ tập ghi hôm nay đi thi vở sạch chữ đẹp gọn gàng giày dép tóc kẹp khăn quàng túi nhỏ vai mang rộn ràng đến lớp từng hàng thẳng lớp bạn mới đông ghê ở các huyện về vui như ngày hội sau hồi chờ đợi cũng đến giờ thi kết quả cuộc thi đến chiều là có xướng tên mèo nhỏ thật sự bất ngờ thứ hạng như mơ mèo con điểm tốt sướng vui hồi họp vất vã một ngày cuộc thi hôm nay như thuyền ra biển sẽ là vốn liếng con bước vào đời hai bé mèo ơi ba yêu bé lắm trạng nguyên tươi thắm con hãy cài hoa chớ phụ mẹ ba đêm ngày mong mỏi luôn là trò giỏi của các cô thầy học hỏi mai này làm người có ích
bon_chu
thơ bón chữ: ru đời nguôi ngoai nghe mưa dại khờ rơi trên hồn nhỏ chân trời duyên nợ ngập vàng thơm tho dòng sông con đò trôi quanh quạnh vắng cõi đời quán trọ đẫm buồn ánh trăng còn đâu vĩnh hằng trăm năm ngắn ngủi hồn em trong trắng bây giờ còn vui gió xuân ngậm ngùi tình yêu khắc khoải mịt mù cát bụi ru đời nguôi ngoai
bon_chu
thơ bón chữ: mơ hồ ngày mai chảy từ ký ức con sông rất hiền bình yên lưu vực âm thầm thần tiên đi qua muộn phiền tình yêu mỏi cánh đêm này hiển hiện dại khờ mong manh thuyền ai chòng chành trong cơn sóng dữ ơn đời phước hạnh ơ hờ thực hư tiếng ai ngọt lừ miên man bờ bãi cháy niềm tâm sự mơ hồ ngày mai
bon_chu
thơ bón chữ: em đến bên tôi một ngày êm ả mùa thu trút lá mây êm đềm trôi em đến trong tôi có gì rất lạ đến đi vội vã con tim chơi vơi như giọt mưa rơi thêm tươi màu lá phất phơ ngọn gió ngào ngạt mùi hương bỗng trôi nhanh hơn dòng thời gian cũ không gian đang ngủ bừng giấc mùa xuân em đã đi xa mưa buồn phố nhỏ đường xưa trút lá thu chiều bâng khuâng
bon_chu
thơ bón chữ: óng ả tơ mềm phủ bờ vai nhỏ như rèm khẽ buông tình anh quấn quýt săn chắc xinh xinh làm anh mê mẩn lung linh bóng hình bây giờ bóng xế
bon_chu
thơ bón chữ: đêm nằm thao thức nhìn lên trần nhà chợt chú đom đóm từ ngoài bay vô bay lên bay xuống lượn dọc lượn ngang mắt ta mơ màng nghĩ chuyện hoang đường đêm dầy âm u tĩnh mịch mênh mông còn tôi vẫn thế thức thao thao thức cùng tiếng rế kêu tiếng ếch tiếng nhái gọi nhau râm ran tiếng cành tiếng lá lao xao lao xao mỗi cơn gió đến lại thoáng giật mình chăn kín người hơn ôi chàng trai trẻ to lớn vậy rồi vẫn còn hoang tưởng sợ ma sợ ma đêm nằm thao thức muốn ngủ quá trời mà sao chẳng thể nhắm vào mở ra đêm nằm thao thức ngủ thôi ngủ thôi mai còn dậy sớm đón ánh bình minh đêm nằm thao thức thức thao thao thức biết bao xuy nghĩ hình ảnh trong đời tràn về đây cả trong giấc chiêm bao đêm nằm thao thức thức mãi thức hoài mới chợt nghe tiếng ho dài của cha tiếng ho vất vả nhọc nhằn tháng ngày lặn lội giữa đời kiếm tiền nuôi con và cũng thế nữa nghe tiếng thở dài của người mẹ hiền lam lũ sớm chiều đồng trên đồng dưới cơm nước lợn gà giặt giũ chăm con và tiếng cô em em gái ấy mà học hành khó nhọc đêm về mê sảng toàn thấy chữ thôi và tiếng cậu út xuốt ngày chơi vui nhoạt nhòa trong mơ những tiếng nói cười ôi những nhọc nhằn của mẹ của cha ôi những niềm vui của em của tôi và của tất cả những người quanh tôi tôi đều chân trọng nâng niu tự hào
bon_chu
thơ bón chữ: ngày tháng trôi đi cuộc đời quân ngũ quân hành không nghỉ áo binh bạc màu những ngày khổ đau nhung hoài nỗi nhớ bóng hình nơi phố áo trắng thư sinh xa trời thành vinh tới miền đất lạ bóng chiều tàn ta tím màu hoàng hôn nơi chốn thâm sơn những đêm giá lạnh hình em ngọn lửa sưởi ấm lòng anh ngụy trang màu xanh vô lăng thiết giáp tên em nét khắc theo anh mọi miền bóng nắng hắt xiên đường trường không thẳng trong anh tình lặng suốt đời yêu em
bon_chu
thơ bón chữ: cam lồ còn thiếu hỏi tịnh hay thanh đạo luận mong manh đàn tràng xiêu vẹo mười phương mấy nẻo thiên địa du du
bon_chu
thơ bón chữ: em tan trường về đường mưa nho nhỏ chim non dấu mỏ dưới cội hoa vàng bước em thênh thang áo tà nguyệt bạch ôm nghiêng cặp sách vai nhỏ tóc dài em tan trường về cuối đường mây tỏ anh tìm theo ngọ dáng lau lách buồn tìm lời mở nói lòng sao ngập ngừng lòng sao rưng rưng như trời mây ngợp em tan trường về đường mưa nho nhỏ trao vội chùm hoa ép vào cuối vở thương ơi vạn thuở biết nói chi nguôi em mỉm môi cười anh mang nỗi nhớ ôi mối tình đầu như đi trên cát bước nhẹ mà sâu mà cũng nhòa mau mười năm rồi ngọ tình cờ qua đây cây xưa vẫn gầy phơi nghiêng dáng đỏ chân theo tìm nhau còn là vang vọng đời như biển động xóa dấu ngày qua
bon_chu
thơ bón chữ: vỡ oà chiêm bao như trong cổ tích thời gian rất hiền đêm này tĩnh mịch đất trời vô biên đoá hoa hành thiền tình yêu xao xuyến hè như hiển hiện trăng tròn thiên duyên lắt lay neo thuyền vàng đêm huyễn tưởng như lời thệ nguyện nụ hồng vấn vương thắm trong dặm đường cỏ hoang huyền ảo bờ xa vô lượng vỡ oà chiêm bao
bon_chu
thơ bón chữ: con ếch rất thơm mưa chưa giăng tơ con đường đã chua phà khuya ú ớ muốn ăn tô phở sợ đời bớt dở ngày dài xối mỡ trăng són lên đê kìa con cá nhỡ lục lọi dòng khe rêu mọc le te hoài niệm lè nhè bụi tre sau bếp bộ lòng xinh đẹp ai nỡ luộc lâu có một cái đầu ngon hơn mái tóc khỉ trèo nóc chùa nhìn mưa không khóc trái bầu trôi sông có con cua già bò qua bụng đói hãy chọc tiết đêm cho mèo tập đếm đến bên vết thẹo nhéo vú yên bình tiếng ho của mợ tưởng là bài thơ ôi con chó đó nó bỏ đi rồi con chim chìa vôi nó lôi tiếng hót khuất xa khu vườn con chim huýt cô nó đâm tiếng hót vô bụng mùa hạ của con le le nó thổi tí te muối mè lộn lạo làm sao kể nhiều một điều sẽ nằm lịm lên đống ruộng lúa kêu um sùm kèn trống lung tung khóc ra nước đái và giơ tay hái trái ổi mồ côi trái ô môi nữa với cả trái dừa trứng cá thốt nốt ngón tay biết nhột thọc léc được ai cười như nếp nhăn là trăng chợ gạo tối hơn địa đạo là phố mỹ tho nước chảy lò cò là sông bảo định bịnh mà ráng gồng là chợ gò công chết mãi chưa xong là thằng thi sĩ chỉ yêu con đĩ là kẻ si tình muốn ngủ một mình là ghiền ăn ớt muốn tai bị điếc thì hãy yêu em muốn mắt kèm nhèm hãy yêu em mãi thế rồi đứng đái vô bãi cỏ xanh sẽ thấy lanh chanh một con cóc nhảy
bon_chu
thơ bón chữ: con ba nó dột con tư nó lược con năm nó viền con sáu kết nút
bon_chu
thơ bón chữ: tôi yêu đà lạt tôi yêu đà lạt vùng đất mộng mơ trăng trong sương mờ
bon_chu
thơ bón chữ: xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa
bon_chu
thơ bón chữ: tuổi vừa chín tới tóc mây bờ vai thả dài sợi nhớ cô đan tình thầm
bon_chu
thơ bón chữ: tôi vẽ màu tim màu tim sao tím trái tim khô cằn sỏi đá trong tim tim nào không tím tôi vớt mặt trăng trăng chìm đáy nước tôi tìm mặt trời trời lẩn trong mây tôi đi tìm tôi trong vũng sa lầy và tôi tan vỡ
bon_chu
thơ bón chữ: anh không xứng đáng với tình em trao gió thổi lao xao thổi tình bay bổng thổi tình bay mất còn lại số không em chỉ ước mong anh đừng vậy mãi cuộc đời ngắn ngủi sao nỡ dối lừa tình nồng em trao điều em ước ao không gặp anh nữa cho con tim nhỏ gói lại cuộc tình thả bay theo gió cho lòng an nhiên
bon_chu
thơ bón chữ: rượu còn dang dở thơ đượm vần say men tình chưa thấm nhấp thử vơi đầy rượu tình chưa cạn đêm mộng tương tư yêu người câm nín viết lời tình thơ chưa uống đã say say giọt tình đắng chưa vui đã lụy lụy mối tình côi giọt rượu ly bôi tình chưa cạn ý sao người đành dứt quay vội bước đi sầu chưa bôi xóa sầu lại tìm ta yêu người nghiệt ngã đời nỡ chia xa rượu nồng môi đắng có xóa tan sầu hay chỉ khơi dậy nỗi niềm chôn sâu
bon_chu
thơ bón chữ: xuân đừng hờn nhé anh chẳng thể về khi vẫn bộn bề trăm niềm khó nói bướm không gian dối hoa chẳng hồ nghi mà giữa xuân kỳ chưa hòa ý mộng một dòng máu nóng một trái tim hồng cũng chỉ bằng không lửa lòng chưa thắp anh là kẻ cắp đánh mất mùa xuân xin lỗi vạn lần vì không thể trả đường đời muôn ngả sa ngã một phen khi gượng đứng lên ôm ngàn vết xước đường về phía trước ta bước ngập ngừng tay với đằng lưng và xuân xa mãi mùa nào ở lại mùa nào phôi pha với mùa xuân xa rằng ta còn nợ hoa kia còn nở môi ấy vẫn cười thì xuân cứ tươi như ngày thơ trẻ
bon_chu
thơ bón chữ: em nghiêng nón lá áo bay qua cầu bờ vai tóc xõa mùa thu mưa ngâu
bon_chu
thơ bón chữ: có nàng thiếu nữ tóc thề buông rủ đợi người đi xa quên lối về nhà đêm dài khắc khoải tủi thân phận gái khóc cạn nỗi lòng mơ bóng người mong hướng chân trời rộng người đi xây mộng quên đón rồi sao chẳng có nhẽ nào lắc đầu lắc mãi ôm giữ sợ hãi không phải thế đâu người tìm hơi lâu một giọt lệ đá lạnh đến khó tả rơi vào hoang mang tự xếp thành hàng tim hồng kháng cự ái tình vẫn cứ nhắc nàng niềm tin buồn bỗng lặng thinh
bon_chu
thơ bón chữ: có một cậu nhóc ngồi khóc lí lắc đi chơi không học bị mẹ la rầy chẳng lau nước mắt anh dỗ nhỏ nính thưởng nhóc kẹo này nhỏ cười hả hê
bon_chu
thơ bón chữ: ngậm ngùi bên ấy lều quán quan khê là chốn người về là nơi người ở có cây bông sứ rụng nụ hoa ngần gãy nhánh hương trần ứa giòng nguyệt lệ lòng tôi như thể quạnh qũe bên này vén gió cầm mây chờ con chim nhạn mầm khô nhựa cạn đông hoài tây hoài thương ai giận ai hỏi mùi bông sứ nhà tôi tôi trọ hồn ở nhà kia nhỡ hôm nhỡ khuya gió lay cành động huơng rơi mùi rụng nhỡ nụ hoa ngần dẫm phải bàn chân tội ai ai tội
bon_chu
thơ bón chữ: khi em trở về trời mùa đông đen căn nhà không người và mùi ẩm mốc khi em trở về tay đầy nước mắt trên thành cửa bụi tuổi thơ đi qua khi em trở về mộ người yêu đó hoa trên phiến đá cỏ buồn ngón chân và cơn gió rét que diêm bật lên que diêm bật lên nỗi buồn thắp lên những mơ ước cũ sáng lên một lần những hình ảnh cũ tắt đi một lần khi em trở về bàn tay khói hương buồn xưa sắp hết nói gì đi em
bon_chu
thơ bón chữ: mưa ơi vào đây cho tôi hỏi nhỏ khi mà yêu quá có buồn nữa không hay là trong lòng có bao sóng dữ cũng đều tha thứ bỏ qua cho người mưa ơi đừng rơi nói câu trả lời cho tôi hiểu rõ mưa ngoài ô cửa mưa đang trong lòng mưa có biết không còn tôi thì chẳng vị cà phê đắng đọng ở bờ môi chỗ ngày xưa ngồi nay mưa ướt đẫm bàn chân dò dẫm đi tìm bước chân mưa nghe thật gần trong lòng xa thẳm bờ môi khẽ mặn làm ai lỡ làng mưa trên đò ngang vết xe thổ mộ mấy tầng đá cổ mưa có đếm không hay mưa khóc thầm không buồn nói nữa cho tôi hỏi nhỏ khi người ta thương họ có giận hờn hay là chẳng có thôi xin hỏi gió bao lần đã yêu có biết một điều xưa nay vẫn thế gió ơi hãy kể cho người chưa qua biết được giấc mơ ngày xưa vụng dại bàn tay của mình ôm tròn vòng ngực trái tim vẫn thức đợi câu trả lời ngoài kia người ơi cho tôi hỏi nhỏ đi qua mùa nhớ có còn yêu thương
bon_chu
thơ bón chữ: em đi về đâu hàng cây cuối phố dang tay vẫy chào xua tan giông tố em đi về đâu sắc trời chuyển tím con gió bạc đầu khép mi cười mỉm em đi về đâu cánh chim đón nắng gột rữa bụi sầu chân trời xa vắng em đi về đâu xa lắm ta rồi màu áo cô dâu lãng trốn bồi hồi
bon_chu
thơ bón chữ: buổi chiều hương lộ xe chạy bụi bay vĩa hè loay hoay bà già rổ mận đằng kia cổng chợ người khỏe giành rồi già yếu chịu thôi ngồi chờ khách hẩm mận thì có ít ruồi nhặn thì nhiều vẻ mặt buồn thiu tay huơ huơ yếu bổng đùng một cái người người chạy la dân phòng đi qua cái tin sét đánh bà già hoảng hốt vẻ mặt thất kinh hết sức bình sinh quàng bưng rổ chạy dép tàn bỏ lại khăn ố xuống đường tóc bạc rối bươn nhưng ôi không kịp một tốp áo xanh hằm hằm sát khí cầm cây rượt ví giựt rổ mận bầm bà cố níu lại vùn vụt gậy huơ nhắm mắt nín thở chúa ơi chưa trúng bà cố níu lại một miếng cơm chiều nửa hẩm nửa thiêu mất còn may rủi bà già yếu ớt trai trẻ gậy to nên cuộc giằng co chỉ trong tích tắc rổ mận thương đau quăng lên xe tải cũng kịp rơi vải một mớ xuống đường bà già thảm thương theo xin cái rổ nhưng ôi ôi khổ xe chạy bụi bay bà nhìn rổ mận rổ mận nhìn bà càng lúc càng xa đành thôi ân hận bà quay nhìn lại lăn lóc trên đường mận đầy vết thương đã bầm thêm dập người qua ngơ ngác thất thểu bà về con đường hương quê mịt mù hun hút có lẽ đêm nay đèn hiu bụng trống bà nằm ác mộng mận ơi mận ơi
bon_chu
thơ bón chữ: tôi lượm tình trôi trên dòng phù thế vài sợi rong ngùi ngổn ngang tình nhớ vài cánh bèo rời xanh xao khổ sở tôi lượm tình trôi mảnh trời lấp lánh trăng sao vỡ vụn bâng quơ giữa đời tôi lượm tình trôi mây nào biệt xứ bổi hổi bồi hồi sóng nào tư lự bạc đầu chưa nguôi tôi lượm tình trôi tháng cùng năm tận chưa nguôi khát vọng tình dài xuôi vơi tôi lượm tình trôi vướng trên môi người một bông hoa nát bão bùng khúc nôi
bon_chu
thơ bón chữ: bèo dạt mây trôi người bỏ đi rồi con đò trơ trọi chòng chành chơi vơi về nơi xa ngái bao giờ trở lại đã mỏi chân sào lòng đò hoang hoải bèo vỗ mạn đò mây vờn đáy nước chắc lời hẹn hò lạc cầu ô thước về đi người hỡi chờ thêm đò ơi bên bóng mây trời bèo cùng đứng đợi
bon_chu
thơ bón chữ: trời in đáy nước cò ngỡ mực xanh lấy mỏ làm bút viết mãi không thành
bon_chu
thơ bón chữ: sáng nay sân trường rợp màu hoa nắng trống trường thầm lặng nay cũng rộn vang phượng vĩ mơ màng rung rinh sắc lá ríu rít chim ca đón năm học mới tiếng lòng phơi phới tháng chín yêu thương họp mặt khai trường bọn mình gặp lại qua ba tháng dài thương thầy nhớ lớp bèo mây tan họp lòng nhớ bao ngày như bong bóng bay biết đâu tìm lại phút này nhớ mãi tình bạn thân thương nhìn nắng sân trường nhớ thương tuổi mộng gió thu lồng lộng áo trắng tung bay hồn bổng nghe say trời xanh mắt biếc trống trường điểm tiết sao còn ngẩn ngơ
bon_chu
thơ bón chữ: anh chừ cuối ngọ tóc màu phong sương tim đà chai sạn chân mòn dặm đường qua rồi tuổi ngọc má phai sắc hồng tim đà nhuốm thương em thành thiếu phụ người từ quá khứ về khơi dĩ vãng tưởng đã cuốn trôi theo dòng cuộc đời chiều nào mưa bay trên giàn hoa giấy bóng ai đứng đợi thẫn thờ góc cây lòng chợt bồi hồi thương anh kẻ lạ không nỡ từ chối thơ xanh người trao tình ngọt đôi môi pha vị đăng đắng của điếu thuốc lá nụ hôn đầu đời tay nào đan tay những chiều dạo bước tình không hẹn ước mà tình rất đầy ngờ đâu hạnh phúc nằm ngoài vòng tay vì ta lỡ sinh vào thời chinh chiến mùa hè mùa thi nhưng vào năm đó mùa hè rực đỏ mùa hè biệt ly mỗi người mỗi ngã không kịp giã từ em qua xứ lạ anh lăn lóc đời hai mươi năm lẻ nơi quán bên đường tình cờ gặp lại lòng còn vấn vương nhìn nhau ái ngại ngày đã về chiều nén tiếng thở dài nói chi tiếng yêu
bon_chu
thơ bón chữ: ai người chiêm bao con sóng lao xao biển đời giông bão loài người tàn bạo suốt đời gươm đao nghe tiếng ba đào giấc mơ huyền ảo chân trời nhiên hạo chập chùng là bao em có tự hào mùa sau hứa hão bao giờ đi dạo cuộc đời lên cao tiếng thơ rì rào bên bờ hoang đảo con đường chánh đạo ai người chiêm bao
bon_chu
thơ bón chữ: cành đào trước ngõ cánh đỏ như son mẹ hái cho con tặng chú bộ đội ông viết câu đối chúc mừng xuân sang con mang làm quà tặng cô công nhân bà gói bánh chưng thơm nồng hương nếp bánh ngon bánh đẹp tặng bác nông dân bông hoa chuyên cần điểm mười vừa qua em lấy làm quà tặng mẹ tặng cha câu hát ngân nga yêu lớp yêu trường bạn bè mến thương thầy cô kính quý tặng cả mùa xuân
bon_chu
thơ bón chữ: trung học hương khê thưở xưa tôi học thường vẫn đi về trên con đường nhỏ ngày ấy cỏ may ngước nhìn mây trắng gió chạy theo mây tình tôi ngào ngạt những đêm trăng sáng hai đứa nguyện thề tình duyên đôi lứa chung mộng tơ duyên nhớ lại ngày xưa bồi hồi xúc động cuả thưở thơ ngây trắng trong mơ mộng cách biệt mười năm ngôi trường như cũ chẳng có đổi thay bóng hình in dấu ước gì quay lại cái tuổi trăm rằm mong chờ luyến đợi ngồi dưới ánh sao hoa sữa tỏa hương mành đêm se lạnh hai đứa vấn vương mối tình thơ dại
bon_chu
thơ bón chữ: muốn nói người nghe mùa hè năm đó chỉ mình vò võ chốn nọ buồn trông khắc khoải má hồng mênh mông nỗi nhớ ái tình dang dở nghĩa nợ lìa xa ngỡ tưởng đậm đà thiết tha hoài bảo ngờ đâu giả tạo trở tráo dối gian đau đớn vô vàn lầm than chua xót mơ thèm trái ngọt lại trót cuồng mê
bon_chu
thơ bón chữ: từng lọn xoăn mềm như đàn dê nhỏ lim dim trên đồi giờ thì nhảy nhót
bon_chu
thơ bón chữ: có điều muốn nói chỉ mỗi riêng anh duyên nợ không thành tình xanh vụt tắt tim em đau thắt son sắt một thời giờ phải chơi vơi rã rời đau đớn tâm tư hỗn độn lẫn lộn sầu cay cam chịu đọa đày giải bày nào được tình kia quay bước mắt ướt lệ nhòa còn lại trong ta chỉ là ảo ảnh con tim buốt lạnh canh cánh trong lòng tình vỡ hư không chẳng mong gì nữa đâu bờ vai tựa cái thủa nồng say giờ để sầu vây tháng ngày tâm tối
bon_chu
thơ bón chữ: chung một ánh trăng có chú cuội ngồi tựa gốc ca đa có chị hằng nga tiên nữ trên trời em sao khéo mơ giữa tối đêm rằm say lìm giấc mộng lim dim lim dim chú cuội buồn mẩn trầm cất tiếng sáo đợi mãi chị hằng nhảy múa sáng ngời sắc màu vì sao
bon_chu
thơ bón chữ: ngại ngùng chân bước hình bóng nào quen tìm nhau chẳng thể ậm ừ cố quên em về ngã trước ai vòng lối sau khói mây lãng đãng tình xưa đổi màu ngày đi về đâu chân trời tít tắp nghe từng nhịp đập ở phía không tên sáng tìm ra biển nhìn dòng nước trôi cuốn đi phiền muộn trắng lời cát ơi
bon_chu
thơ bón chữ: yêu người không tỏ nhớ chẳng nói ra để lòng xót xa từng đêm thương nhớ
bon_chu
thơ bón chữ: lạc loài mong manh mây gió mênh mang đất trời nóng cháy cõi đời góc cạnh điên cuồng cơn say buồn kiếp lưu đày nhân gian trần thế mơ hồ trốn chạy mặt người u mê hoang mang bốn bề dòng sông quan tái tâm hồn kiệt quệ ru hồn tàn phai nhớ nhung rất dài bờ lau ảo ảnh trăng tàn ái ngại lạc loài mong manh
bon_chu
thơ bón chữ: đông về rồi đấy em ơi lạnh không áo len đủ ấm che nỗi nhớ mong tình xa khắc khoải chập chùng mênh mông mây trời xám ngắt buồn sao não lòng
bon_chu
thơ bón chữ: người kéo anh đi chiêm bao mộng mị tri kỷ tri bỉ chập chùng âm ty gió mưa rầm rì tình yêu ích kỷ bao giờ dị nghị lạ lùng lâm li tiếng ai thầm thì về bên huý kỵ màn đêm vô lý lạc loài lưu ly lãng quên vô nghì trần gian liêm sĩ mặt trời chuẩn bị chiếu vàng sân si
bon_chu
thơ bón chữ: dòng sông lặng lẽ muôn đời trôi mãi con nước vơi đầy lòng vẫn không phai nhớ lại ngày xưa quen nhau chốn này tình xưa giông bão xói mòn thương nhớ lối cũ không em lạc bước bơ vơ gió lạnh chiều thu mây trôi hững hờ cuộc đời thay đổi cỏi lòng thay đổi số kiếp an bài mình phải chia đôi những ngày bình yên an vui mất rồi
bon_chu
thơ bón chữ: sáng nay thức dậy nhìn lan khoe màu từng nhành hoa vẫy bướm vờn theo sau tím nhạt yêu thương tím hồng chờ đợi trắng muốt vấn vương sắc vàng phơi phới mỗi nhành lan thắm nhờ công chăm trồng ngắm mà yêu lắm nghe lòng mênh mông sáng nay sân nắng cùng lan tươi cười hồn ta sâu lắng trở về đôi mươi
bon_chu
thơ bón chữ: thu về trên tóc bềnh bồng mây trôi mượt mà tuổi ngọc khúc khích môi cười thu về trên lá vàng rơi vàng rơi bâng khuâng đến lạ màu sắc đổi dời thu về trên cỏ ngậm giọt sương rơi bình minh nắng mới vàng ngát lưng đồi thu về với chữ vàng biếc ngôn từ hồn gửi trên giấy trăm ngàn tương tư thu về với người cõi lòng yên vui giữa muôn xúc cảm thơ rơi giữa đời
bon_chu
thơ bón chữ: ngủ nào ngủ ngon mi yêu của mẹ mẹ hát khe khẽ cái lá cái hoa con đường còn xa ngôi nhà thì bé ngủ đi con mẹ chim về tổ chim đàn kiến đang khiêng cái mồi to quá hát về con cá htá về dòng sông cây lúa trên đồng máy cày dưới ruộng bát canh rau muống cái bếp đèn dầu lửa nhen nơi nào hát về nơi ấy ngủ con sẽ thấy sông ở nước nhà con đường hết xa bàn chân đi khắp hoa thành lửa thắp lá là trời xanh căn phòng của mình mênh mang như bể lời ru của mẹ bỗng hoá thành thuyền chở con đi xem bao bờ bến lạ nếu con không ngủ hoa chỉ là hoa con đường còn xa ngôi nhà vẫn bé con thuyền của mẹ lại hoá lời ru ngủ nào ngủ đi mi yêu của mẹ
bon_chu
thơ bón chữ: chiều se se lạnh bấc ngập góc trời thoảng lời buồn thánh cho lòng chơi vơi bồi hồi chân bước tìm lại chốn xưa bao năm xuôi ngược nhớ mấy cho vừa con dốc còn đó kề bên giáo đường trời mưa nho nhỏ ai nói lời thương nhà thờ quạnh vắng trầm mặc cuối chiều nhạt nhòa bóng nắng để hồn liêu xiêu và đây kỷ niệm giàn hoa cát đằng người trao cánh tím đêm về băn khoăn một mình đứng lặng nhìn hoàng hôn rơi bao nhiêu ngày tháng ngóng chờ xa xôi quỳ bên hang đá cầu chúa nhân từ mong đời yên ả xa lìa ảo hư
bon_chu
thơ bón chữ: những bước lang thang hồi hướng địa đàng bỏ lại tuổi hoang trên biển cát vàng giọt cát thời gian đọng nắng ngây thơ vuột ngón tay mơ rơi mềm nỗi nhớ mùa hè hoang tưởng vượït khỏi tầm tay đan những ngón gầy kỷ niệm còn ngây nắng cũng hoang đường mây tím còn vương người tình trên cát nhắc những hè thương
bon_chu
thơ bón chữ: chồng luôn cao thượng nhân cách chân nhân chữ lễ đứng đầu trước sau như một quyết lòng chung thủy yêu vợ thương con rộng lòng góp ý mở lòng lắng nghe thực tập suyên năng thẳng ngay cầu tiến cùng vợ gây tạo nuôi dạy con thơ
bon_chu
thơ bón chữ: tơ vàng mênh mang như gió như mưa bên dòng sông cũ em hoài lần lựa ta còn âm u đường xa tít mù mùa xuân ảo ảnh đêm màu huyết dụ nụ hồng mong manh xót xa chỉ mành buồn như đời sống đêm này không lạnh trăng tàn hư không ngàn tiếng tơ đồng tràn ly lãng đãng sao trời vọng động tơ vàng mênh mang
bon_chu
thơ bón chữ: lá vàng lá đỏ lá nhỏ lá xinh thơ thẩn một mình em ngồi nhặt lá chiều đi vội vã lá ngủ như hoa năm cánh mượt mà như làn mi khép em về lối hẹp tung lá trên vai đếm bước một hai bóng dài nỗi nhớ
bon_chu
thơ bón chữ: ta thuờng ở đó ngã ba cuộc đời tầm xuân xanh biếc mây trắng lên khơi ta thường đến đó ngã ba cuộc đời đăm đăm theo hút chân ai chân ai tà huy lay lắt lay lắt hoa rơi bước về đơn chiếc những bước mồ côi bước lên hốt hoảng những bước vào đời ta thường lại đó ngã ba cuộc đời mây bay không mỏi xanh thẳm nền trời ta kêu vượt lên ta gào yết đế dốc nghe khúc khuỷu mất hút nẻo trời đèo sâu vòi vọi mù tắp vời vời vượt lên vượt nữa vượt mãi không thôi ta thường về đó ngã ba cuộc đời ta thương theo ai bước đi chập chững vừa bước khỏi nôi u minh thảng thốt nghiệp chướng bời bời rồi từ thủa đó chập chờn ma trơi khắp nẻo cuộc đời ai trụ ở đó ta hay là ngươi ai trụ ở đó ngã ba cuộc đời tầm xuân vẫn biếc mây vẫn rong chơi ta vẫn rong chơi ngã ba cuộc đời
bon_chu
thơ bón chữ: dưới hai hàng cây thẳng thừng từng thước một mình em bước gió tước mảnh hồn con tim đập dồn cồn cao khúc ruôt tình nay đã tuột để buốt lòng ai anh vuốt tóc mai ngang vai người ấy vô tình em thấy mà đau tấy lòng nước mắt tuôn ròng như dòng lũ cuốn này anh em muốn cuộn trong tay người khúc khích nói cười tươi ngần mắt đen ái tình rối ren để mình lỡ hẹn hạnh phúc vỏn vẹn dứt hồi tay xén mai đây con kén cũng biết thay mình hoá bướm lung linh vạn người xao xuyến hoa vườn ngự uyển sớm nở chiều tàn chỉ đôi bướm vàng vẫn vờn gió hát
bon_chu
thơ bón chữ: đến trước tòa sen dưới vầng trăng tỏ hồi chuông dìu dặt hương nhang ngút ngàn đôi chân run rẩy em đứng ngỡ ngàng cảnh vật nơi đây hoàn toàn xa lạ khác hẵn dương trần lòng đầy hoang mang mẹ phất quạt tiên nâng nhẹ xác trần em quỳ bên mẹ khóc kể gian truân từ ngày mẹ mất thân con lận đận chữ hiếu không tròn lòng con ân hận thời gian như gió thoảng nhẹ bên song trăm trận mưa dầm vạn mùa sầu đông con mang ảnh mẹ dong ruỗi trên đường thân con phiêu bạt biết sẽ về đâu cha khuất dương gian mẹ chốn thiên đàng tim con hóa đá trước cảnh nhồi da sống giữa dương trần con mẹ lià xa con biết về đâu khi trời giông bão cơn lốc cuộc đời trớ trêu tàn bạo đẩy con ra khỏi mái ấm bao ngày để con trơ trọi con buồn thế sự con ghét cuộc đời hãy dắt con đi trên bờ thảm đỏ có mẹ có con niềm đau vứt bỏ lòng nhẹ lâng lâng về miền trăng tỏ
bon_chu
thơ bón chữ: mùa xuân tôi đợi em chẳng đến thăm hoa đào tàn vội em vẫn biệt tăm nắng hạ rất vàng tôi chờ em sang nắng lên rồi tắt mùa hạ cũng tàn lá thu đỏ rực tôi mong em về cành trơ gió bấc người vẫn sơn khê mùa đông tái tê mình tôi mòn mỏi người vẫn chẳng về đông phong ngừng thổi đông tàn xuân tới hạ về thu xa tháng ngày mòn mỏi đời người mau qua tôi không còn đợi tôi chẳng còn chờ xác yên trong mồ thì em về lại nhỏ giọt lệ khô trên mồ xanh cỏ
bon_chu
thơ bón chữ: nụ cười xanh lam ân tình mùa đông tháng chạp còn buồn mười hai vọng động mơ hồ yêu thương tiếng đêm diệu thường ngàn sao khắc khoải tâm hồn cao thượng vẽ tình nguôi ngoai trong gió u hoài hoàng hôn lãng đãng em là nhân loại anh là mênh mang ánh trăng rộn ràng trái tim mẫn cảm cõi đời hữu hạn
bon_chu
thơ bón chữ: ép mình quên em ép mình trốn tránh nhưng hồn không em vỡ ngàn sóng đánh
bon_chu
thơ bón chữ: lương quan hưng dân lương dân hưng trí lương trí hưng thương lương thương hưng nghiệp lương nghiệp hưng gia lương gia hưng giáo lương giáo hưng sư lương sư hưng quốc
bon_chu
thơ bón chữ: vui tươi con nắng nhảy nhót ngoài kia nỗi buồn sầu lắng nghe tiếng về kìa dòng đời sống vội có cả tôi em ai làm nên tội rớt giấc mơ êm ngoài thềm cơn gió hờn dỗi chi ai đếm từng sợi nhỏ vò rối tóc dài ngày mai ai biết ai biết ngày mai yêu thương tha thiết gãy gánh bi hài giận hờn trách cứ một cỗ quan tài em yêu ông chủ em giận trách ai tình yêu sự nghiệp đánh đổi tương lai đuổi tà hóa kiếp rũ bụi tình phai
bon_chu
thơ bón chữ: đánh lừa nấc cục bằng uống nước nhiều lừa trẻ con chiêu vu cho ăn vụng đánh lừa cảm xúc bằng nhạc bằng khen dạ thấy vui lên không còn buồn bã lừa mắt thiên hạ bằng son phấn kem thị nở thành tiên bình thường thành đẹp đánh lừa mọi kiểu dụ khị bằng tiền ai kẻ tham lam ắt là sập bẫy đánh lừa ngu dại với kẻ u mê lừa tình thằng si lấy tiền đoạt của trong muôn lừa dối tình bị rất nhiều miệng nói thương yêu nhưng lòng thì khác cũng vì tiền bạc lợi dụng lòng thành đưa đám đàn ông vào tròng luyến ái cũng rên cũng rỉ cũng ỉ cũng ôi cũng rướn lên trời mà toàn lừa dối cảm xúc thật sự chỉ có trong yêu thế giới diệu kỳ muôn đời thật dzậy
bon_chu
thơ bón chữ: thuở nào bên em để rồi cách biệt sầu lên vạn đại ngút ngàn trời đêm tuổi nào xanh xao mây tràn mưa đổ người đi bỏ ngỏ một đời hư hao đọng lại quanh đây chuỗi ngày mỏi mệt ngàn năm vẫn vậy tình nợ bể dâu gởi vào thiên thu hương nồng nắng tỏ trời vay bão tố người còn đa đoan
bon_chu
thơ bón chữ: nuối tiếc danh trà pha thêm nước nữa chỉ là chút sắc hương vị thời không
bon_chu
thơ bón chữ: mây lưng chừng hàng về ngang lưng núi ngàn cây nghiêm trang mơ màng theo bụi hoa dại trên đồi trăng rằm lên ngôi gió thanh chia mình trong cành lá biếc in như ái tình mơn qua trời thiếc lan giữa làn hương hỡi người rất thương sao em không nghe bao lời van vỉ của nguyệt đêm hè bao lời ý nhị của thời tươi xanh hãy cầm tay anh
bon_chu
thơ bón chữ: lạc loài phiêu du mùa thu dại khờ hiền như bong bóng đất trời nặng nợ mây mờ long đong nghe như tiếng lòng ru hoang bờ bãi em còn hy vọng hoa vàng tàn phai trong đêm rất dài dòng sông ảo ảnh tiếng đàn vô ngại dạt dào mong manh gió trăng chòng chành khuất chân trời cũ mơ hồ hiu quạnh lạc loài phiêu du
bon_chu
thơ bón chữ: nhớ nhớ thương thương chân trời xa quá gửi mây vô thường mặc gió cuốn xa
bon_chu
thơ bón chữ: gửi chút ân tình chốn ảo điêu linh tim yêu trót dại xót tủi riêng mình dịu ngọt đầu môi ngày ấy xa rồi vì ai phụ rẫy đớn lụy thân tôi nghĩa thắm duyên nồng thuở nọ còn không người thương cách biệt phai nhạt má hồng buồn thương trắc trở tình xưa vụn vỡ đã hết còn đâu ta hoài mong nhớ duyên nồng ngỡ tưởng sẽ luôn còn vướng bỗng thoáng vụt bay lòng đau muôn trượng ước bờ vai tựa lặng bên rèm cửa dõi bóng trời xa tủi sầu chan chứa
bon_chu
thơ bón chữ: trăm nhánh sông đời nhánh trong nhánh đục lênh đênh bên trời thuyền ngược thuyền xuôi nước cuốn rong rêu nỗi sầu vinh nhục bến đợi bến chờ bến khổ chẳng nguôi cuộc chơi đã tan bước chân lầm lỡ thuyền ngang bến cũ nước mắt ngậm ngùi dòng sông vẫn trôi dửng dưng tiếng thở âm vang thiên cổ thoảng chút hương rơi bâng khuâng thuở ấy thuyền nghiêng trên sóng sông thương biết mấy tình vương lòng chờ hoang mang bến vắng chập chờn chiếc bóng trầm ngâm trăng vỡ trăng chẳng còn thơ lãng du vô định thả buồn trên mi môi cười bâng quơ khỏa lấp tình si tóc bay mênh mang sợi hờn tri kỷ lang thang khúc hát bỏ quên xuân thì
bon_chu
thơ bón chữ: mây đen cuộn đến che cả mặt trời mưa xuống mưa xuống ướt hết ruộng rồi về nhà mau lên mọi người vội chạy đóng chặt cửa vào kẻo mưa ùa vào bà xỏ kim khâu mẹ ngồi nấu bánh ba nằm đọc sách còn chị giặt đồ mây đen cuốn đi mặt trời lại mọc mọi người ra đồng làm việc tiếp tục
bon_chu
thơ bón chữ: em như chim nhỏ dấu mỏ nằm im tình yêu chớm nở rạo rực con tim em như chim nhỏ của tuổi thần tiên trong như trăng tỏ vằng vặc trong đêm em như chim nhỏ ngọt lịm môi mềm nhịp nhàng hơi thở giấc ngủ bình yên em như chim nhỏ mắt sáng long lanh như vì sao tỏ giam trong mắt anh em như chim nhỏ gót nhỏ xinh xinh bước bên hoa nở thắm tươi diễm tình em như chim nhỏ ca hát véo von tình ca muôn thuở trên từng gót son
bon_chu
thơ bón chữ: ngóng em đằng đẵng năm dài lê thê đón em hồ hởi chờ mong em về ba ngày sum họp lòng dạ thỏa thuê này hoa này rượu sáng chiều đê mê tối qua tạm biệt em về xa xôi đào rơi cánh rã thay lời chia phôi vừa vui gặp gỡ đã sầu biệt ly duyên sao tan hợp tình sao chia lìa thôi đành giã biệt cùng cạn ly bôi em về đâu nhỉ trên đầu mây trôi
bon_chu
thơ bón chữ: cuộc đời lắm cảnh phải man miên thoáng chốc qua đi để lại phiền tâm sự vấn vương bao vọng viễn nỗi niềm lưu luyến chuyện mơ duyên hoàng hôn lờ lững vầng mây chuyển đêm lạnh chơ vơ ánh nguyệt xuyên thắm thoát thời gian bao cảm luyến bâng khuâng khắc khoải chuyện con thuyền che mồm cả vú dễ quàng xuyên chơi trò đảo ngữ mà thâm diện dụng phép xàm ngôn cãi hổn duyên ngọng đớt sờ voi còn thể nhuyễn mỏi mòn mòn mỏi bồng bềnh bềnh bồng mộng mơ mơ mộng mịt mờ mờ mịt thiết tha tha thiết hiu hắt hắt hiu mệt mỏi mỏi mệt vơ vẩn vẩn vơ
bon_chu
thơ bón chữ: một tờ giấy trắng cô gấp cong cong thoắt cái đã xong chiếc thuyền xinh quá một tờ giấy đỏ mềm mại tay cô mặt trời đã phô nhiều tia nắng toả thêm tờ xanh nữa cô cắt rất nhanh mặt nước dập dềnh quanh thuyền sóng lượn như phép mầu nhiệm hiện trước mắt em biển biếc bình minh rì rào sóng vỗ
bon_chu
thơ bón chữ: sầu gởi lá bay cổng tim rào kín bụi tình theo mây thôi đừng lưu luyến khép lại vườn hoa thả từng giọt đắng lùa bướm đi xa cho lòng bình lặng chén nhớ chén quên cùng trăng nghiêng ngả nhấp chén muộn phiền trả trôi tất cả lời gió bi ai miên viễn nuối tiếc trút cạn ly cay ừ thôi tiễn biệt
bon_chu
thơ bón chữ: cơn lũ đi qua tiếng than bỏ lại vị đắng vương vãi âm thầm sinh sôi nước đã cạn rồi như trên đôi mắt chỉ còn quặn thắt nỗi đau không lời gió lạnh về chơi thăm người dân cũ bìa làng hớn hở như là chẳng có chuyện gì xảy ra người cũ xuýt xoa
bon_chu
thơ bón chữ: qua bờ ngõ xanh sương thu tỏa mờ nhà em mái tranh trắng giàn dây mơ
bon_chu
thơ bón chữ: một ngày anh đến cho em yêu thương xua đi nỗi buồn con tim say đắm môi em tươi thắm nụ cười hồn nhiên bên anh bình yên ta yêu lặng lẽ trần gian nhân thế bỏ mặc sau lưng khát khao yêu thương bên em mãi nhé đôi lần hò hẹn anh đến bên em hạnh phúc êm đềm nụ hôn ấm mãi cùng tia nắng mai muôn hoa đua nở tình anh vời vợi nồng nàn dấu yêu còn đấy thương yêu cuộc tình say đắm ai chợt câm lặng cất bước xa xôi đôi dòng lệ rơi khi tình tan vỡ xót xa chờ đợi bóng ai chẳng về mình em lặng lẽ lang thang tháng ngày tình xa chân mây một trời thương nhớ
bon_chu
thơ bón chữ: ta chân cầu đá em nước chảy qua chút duyên gặp gỡ rồi mãi trôi xa dấu rêu ngày cũ để lại trên ta còn xanh vết nhớ chút tình xót xa em chảy về đâu dòng trôi nghiệt ngã duyên phận má đào nổi chìm nghiệp số buồn cho thân ta chôn chân cầu đá chẳng giữ được ai đành nhìn nước chảy nhớ thương vơi đầy vết tình chưa phai
bon_chu
thơ bón chữ: dòng sông đìu hiu chiều đang mờ xa thuyền ơi đừng qua cùng ta đứng đợi chờ bình yên tới vơi nỗi tâm tình lặng nghe quanh mình tình chiều tha thiết nhiều năm biền biệt rồi sẽ quay về bao nỗi tái tê tìm vào quên lãng thoi đưa ngày tháng dòng nước cưu mang dù là duyên dáng hay trao bẽ bàng
bon_chu
thơ bón chữ: tình em ngọt ngào làm tim lao xao ngày buồn vơ vẩn đêm về chiêm bao mơ phút sum vầy trăng treo ngọn cây cùng em âu yếm hồn như ngất ngây người ở phương xa tựa như hằng nga ta thành chú cuội ôm ấp giao hòa mông mị liêu trai ngày một đêm hai cùng ai chung sống giấc mê miệt mài giờ này em đâu có nhớ ta sầu sao lòng hiu quạnh chờ ngày qua mau người đẹp như thơ khiến cho si khờ không còn muốn thức chìm đời trong mơ
bon_chu
thơ bón chữ: bút chì xanh đỏ em gọt hai đầu em thử hai màu xanh tươi đỏ thắm em vẽ làng xóm tre xanh lúa xanh sông máng lượn quanh một dòng xanh mát trời mây bát ngát xanh ngắt mùa thu xanh màu ước mơ em quay đầu đỏ vẽ nhà em ở ngói mới đỏ tươi trường học trên đồi em tô đỏ thắm cây gạo đầu xóm hoa nở chói ngời a nắng lên rồi lá cờ tổ quốc bay giữa trời xanh
bon_chu
thơ bón chữ: mưa chiều xứ huế rào rào hạt vui ta qua đập đá sao mưa ngùi ngùi đâu đò đông ba đâu vườn vỹ dạ mưa xanh đầy lá mưa xám mù trời mưa chiều xứ huế áo tím về đâu ta cầm qua đó nụ buồn xanh xao mưa ngàn dấu hỏi hỏi người sao xa giọt rơi thành cỏ giọt vỡ thành hoa mưa chiều xứ huế một mình mình đi mưa mềm môi mặn mưa lạnh tràn mi mưa ngàn dấu thương thương trường xưa vắng giọt tan màu nắng giọt bám màu sương mưa chiều xứ huế một thời phiêu diêu yêu người không nói nói người không yêu chỉ còn mưa trắng trắng tuổi dại khờ chỉ còn giọt trắng trắng màu xa mơ
bon_chu
thơ bón chữ: quỳ dưới đài sen quỳ dưới đài sen con xin lễ phật ngài cho mặt đất ngài cho bầu trời hạnh phúc chơi vơi lòng con giác ngộ như cơn mưa tới cho miền đất khô con hết hồ đồ hiểu đời vi diệu mang ơn cứu khổ ân tình bao nhiêu con học nhiều điều ẩn trong giản dị thâm sâu hạnh hiếu không còn sân si
bon_chu
thơ bón chữ: tuyệt vời thiên nhiên nghe trong lặng lẽ tiếng ca lạ lùng dòng sông quạnh quẽ lạc loài mông lung nghe trong chập chùng hoàng hôn rực rỡ tâm hồn ướt sũng mượt mà mộng mơ nghe trong mịt mờ bài thơ bốn chữ đất trời duyên nợ đoá hồng chân như nghe trong tư lự mùa đông muộn phiền tâm hồn cô lữ
bon_chu
thơ bón chữ: chim mái lông vằn chim trống lông đen hai mắt láo liêng suốt ngày nghiêng ngó bởi lười làm tổ ngại nuôi con thơ đến mùa sinh nở tu hú đẻ nhờ tìm khắp bụi bờ gặp tổ chim chích vợ chồng nhà chích vừa đẻ trứng so tu hú nhào vô mổ ăn một quả đẻ vào một quả trứng so vẫn vừa chim chích vô tư suốt ngày thích thích thay nhau ủ ấp chờ lứa con thơ con tu hú to lại sinh ra trước bản tính tàn độc truyền từ mẹ cha gồng lưng cắm cổ đẩy con chủ nhà văng ra khỏi tổ độc quyền chiếm chỗ độc quyền chiếm mồi chim chích nào biết con mình con ai sớm chiều mải miết tha mồi về nuôi chim mẹ thì nhỏ chim con thì to kiếm mồi cực khổ thân gầy xác xơ
bon_chu
thơ bón chữ: lạ lùng long lanh sương khói chiêm bao phủ đầy niềm nhớ em là nhiên hạo trôi dài ngu ngơ thiết tha vô bờ dòng sông lữ thứ em là duyên nợ cho hồn ngắt ngư gió mây mệt nhừ thời gian khắc khoải em là tâm sự mịt mùng nguôi ngoai xót xa u hoài trần gian ảo ảnh em là độc thoại
bon_chu
thơ bón chữ: sáng cùng anh em vào non đẵn trúc về cất lều tranh bên dòng suối lục
bon_chu
thơ bón chữ: ta là hư hao lịm giấc chiêm bao trời khuya dông bão em là nhiên hạo ta là khát khao ước mơ thì thào thời gian lảo đảo em là tàn bạo ta là lao đao vần thơ ba đào chìm trong hư ảo em là chánh đạo ta là nghêu ngao xót xa cồn cào mùa xuân hứa hão em là cơm gạo ta là hư hao
bon_chu
thơ bón chữ: em yêu nhà em hàng xoan trước ngõ hoa xao xuyến nở như mây từng chùm em yêu tiếng chim đầu hồi lảnh lót mái vàng thơm phức rạ đầy sân phơi em yêu ngôi nhà gỗ tre mộc mạc như yêu đất nước bốn mùa chim ca
bon_chu
thơ bón chữ: dạo ấy xa em tôi hay sầu nhớ tâm tư đi hoang khắc khoải muôn vàn từ ấy xa nhau lối đường lạc bước đêm đêm cô liêu hay đi lang thang ngày ấy có em thiên đường hạnh phúc tay luôn trong tay mắt dịu môi mềm dạo ấy thương yêu đại dương trầm lắng chưa quen đau thương chẳng ngại bão dông hôm nay cô đơn vô vàn nuối tiếc thương màu mắt biếc biền biệt thiên thu
bon_chu
thơ bón chữ: hồi còn độc thân đi về một bóng áo quần đúng mốt giày tone xuỵt tone mỗi lần gặp ông ông cười toe toét bà nhà rất ghét hàng xóm liếc soi không chỉ mình tôi nhà còn một lũ chúng là con cháu tá túc ở nhờ nhưng mình lại lờ không đăng tạm trú bận lo hí hú mấy chuyện tào lao ấy vậy không sao nhiều năm như thế là người tử tế mình khoái đóng tiền ông góp ký liền cho vừa không hỏi lý do cũng khỏi tiền đó đi đâu nhưng đời có câu lên voi xuống chó khi mà khốn khó kinh tế khó khăn nhắc tiền là nhăn bắt đầu lần lựa kể mình cũng bựa thay đổi hẳn rồi từ tốt sang tồi từ mê sang tỉnh ông cũng khinh khỉnh sắc mặt tối dần mới đây có lần làm phiều bầu cử ông qua ghi chép một số thông tin tôi đang lặng thinh bỗng dưng hỏi ổng người ta bầu hết em bầu cái gì em hỏi gì kì đó là bên đảng mình bầu người khác hội đồng nhân dân thủ tướng kia kìa tổng bí thư đó chủ tịch nước có bầu nữa làm chi anh giải thích đi ai là lãnh đạo phải chăng là họ chứ còn ai nào tất cả đã chào toàn dân cả nước cấp bộ cấp tỉnh cũng có rồi mà ông gắt ai chà đừng nên hỏi nữa làm ơn đóng cửa tôi đây đi về
bon_chu
thơ bón chữ: em đi lên rừng thả gì trong gió lả lơi lả lơi cỏ may si tình bám vạt áo bay em đi lên đồi hứng gì trong nắng bềnh bồng bềnh bồng mặt trời âm thầm che lấp bờ môi tình yêu tình yêu đẹp như huyền thoại mênh mang mênh mang tương tư lên ngôi biển hẹn bến chờ em gởi vầng trăng tình yêu kỷ niệm vớt bóng thương đau tim ta rủ sầu như một dòng sông chiều xa đêm trôi buồn ôm niềm nhớ đếm tháng ngày rơi tim vẫn chưa phai một cõi hẹn thề
bon_chu
thơ bón chữ: đều đều võng đưa giữa trưa êm ả ru bé ngủ say sân tròn bóng lá bé ngủ ngon quá đẫy cả giấc trưa cái võng thương bé thứ hoài đưa đưa
bon_chu
thơ bón chữ: những ngày cuối đông mưa về phố nhỏ đợi áo ai hồng xuân này biết có những cánh mai gầy vội vàng chi mấy trời chưa xanh mây rụng đầy trước ngõ bờ vai em nhỏ gánh nẻo đường xa tội gót chân qua gập ghềnh đá sỏi tôi nào dám hỏi sợ nỗi đau thầm lời chưa được nói cứ hoài bâng khuâng những ngày cuối đông dường như chậm lại em còn xa mãi ngóng dài không thôi
bon_chu
thơ bón chữ: bạn là kim giờ bạn này kim phút tôi chạy nhanh nhất tôi là kim giây thế còn ai đây chẳng làm gì hết cứ im như thóc sao gọi là kim reng reng reng reng hồi chuông vừa dứt bé minh tỉnh giấc cắp sách đến trường cái kim im lìm là kim báo thức họ hàng nhà kim đến giờ mới biết bao nhiêu bạn tốt cứ lặng lẽ thôi đừng vội trách móc kẻo nhầm bạn ơi
bon_chu
thơ bón chữ: giữa những xa xôi riêng tôi rất thực ở trong chuẩn mực ta lại giản đơn đường sẽ rộng hơn bàn chân bé nhỏ đời bao gian khó ta vẫn thật thà ở giữa muôn hoa nụ tình mới nhú trời nhiều tinh tú sao nào của ta trăng mãi không gìa gốc đa lại cỗi vui buồn bối rối nơi nào trong tôi giữa những xa xôi riêng tôi rất thực
bon_chu
thơ bón chữ: vì anh nên đã vật vã khổ đau vạn kiếp tình sầu sao rầu rĩ mãi cho lòng tê tái bải hoải con tim thôi hãy kiếm tìm vui niềm hạnh phúc đừng vì một chút giây phút si mê ôm nỗi ê chề sắc se cõi dạ cố mà buông thả tất cả đắng cay để có một ngày ta say mộng ước không ai biết được phía trước rủi may vững chắc đôi tay cùng xây nghĩa trọn tự hành đau đớn ngã ngớn về đâu dù có đậm sâu cũng rầu muôn kiếp thôi thì bước tiếp đuổi kịp thời gian cuộc sống an nhàn vô vàng tươi đẹp chứ đừng cửa khép đè bẹp tương lai cuộc sống ngày mai nào ai lường trước chớ nên phụ thuộc vào cuộc sống kia cho những đêm khuya đầm đìa lệ chảy ta ơi có thấy ái vẫy tình nồng ngàn ước mơ hồng chất chồng chờ đợi sao mình chới với tình vội cách xa chỉ mỗi riêng ta thiết tha mong nhớ duyên tình trắc trở nghĩa nợ còm vương mãi hoài tha phương dặm trường cô lẽ tuy hơi buồn tẻ quạnh quẻ trong lòng nhưng thoáng hư không ta mong như vậy
bon_chu